Ma-thi-ơ | Cách Để Thắng Hơn Sự Lo Lắng

Có người đã nói “là con người mà không có sự lo lắng thì không phải là con người”. Nhất là khi sống trong thời kỳ sau rốt này, càng có nhiều sự khó khăn hơn nên sự lo lắng dường như là tâm trạng thường xuyên của mỗi người. Khi có nhiều suy nghĩ, lo lắng sẽ khiến tâm trí chúng ta toàn nghĩ đến chuyện tiêu cực. Chúng ta có khuynh hướng lo lắng nhưng thực thế những điều không bao giờ xảy ra. Các nghiên cứu về y học cho biết “lo lắng tác động vòng tuần hoàn, tim mạch, các tuyến và toàn bộ hệ thần kinh và vì thế người ta chết vì những căn bệnh có xuất phát từ sự lo lắng”. Con người tự hành hạ mình bởi sự lo lắng nên việc ấy sẽ giết chết chúng ta. Để không còn sống trong nỗi lo lắng trường kỳ, xin mời bạn đọc, suy ngẫm và áp dụng Lời Chúa trong Ma-thi-ơ 6:25-34.

25 Vậy nên ta phán cùng các ngươi rằng: Đừng vì sự sống mình mà lo đồ ăn uống; cũng đừng vì thân thể mình mà lo đồ mặc. Sự sống há chẳng quí trọng hơn đồ ăn sao, thân thể há chẳng quí trọng hơn quần áo sao? 2
26 Hãy xem loài chim trời: Chẳng có gieo, gặt, cũng chẳng có thâu trữ vào kho tàng, mà Cha các ngươi trên trời nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là quí trọng hơn loài chim sao?
27 Vả lại, có ai trong vòng các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình được dài thêm một khắc không?
28 Còn về phần quần áo, các ngươi lại lo lắng mà làm chi? Hãy ngắm xem những hoa huệ ngoài đồng mọc lên thể nào; chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ;
29 nhưng ta phán cùng các ngươi, dẫu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không được mặc áo tốt như một hoa nào trong giống đó.
30 Hỡi kẻ ít đức tin, loài cỏ ngoài đồng, là giống nay còn sống, mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho nó mặc đẹp thể ấy thay, huống chi là các ngươi!
31 Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì? Mặc gì?
32 Vì mọi điều đó, các dân ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi.
33 Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.
34 Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.

Từ “lo lắng” trong tiếng Hy Lạp có ý nghĩa là “lý trí phân hai”, còn trong tiếng Anh có nguồn gốc từ tiếng Đức cổ, có nghĩa là “bị kìm hãm hay bị nghẹt ngòi”. Vì thế “lo lắng” sẽ khiến tâm trí phân chia và làm nghẹt ngòi đức tin và khiến cho đời sống không có kết quả. Điều khiến người ta lo lắng nhiều nhất là những nhu cầu vật chất hằng ngày. Tuy nhiên, ngày nay người ta không chỉ lo lắng về đồ ăn, thức uống hay áo quần mà còn lo lắng về nhiều việc khác nữa. Có thể đó là sức khỏe, học hành, công việc, mua nhà, đổi xe… Nói chung là những nhu cầu cho cuộc sống ở thế gian này. Vì thế, Đức Chúa Jêsus khuyên chúng ta, thực ra là mạng lệnh chứ không phải là sự lựa chọn, đó là “ĐỪNG LO LẮNG” có nghĩa là đừng để tấm lòng và tâm trí bị phân tâm, vì “một người phân tâm, phàm làm việc gì đều không định” (Gia-cơ 1:8).

Điều này thật khó, nhưng Chúa không bắt buộc chúng ta làm điều gì mà Ngài lại không giải thích. Chúa đã chỉ cho chúng ta thấy con người lo lắng vì đã hiểu sai giá trị của sự sống thật. Những cái chúng ta lo lắng thực chất không mang lại cho chúng ta sự sống, những cái ăn và mặc thật ra chỉ là phương tiện để sống, vì thế Đức Chúa Jêsus đã phân tích: “Sự sống há chẳng quý trọng hơn đồ ăn sao, thân thể há chẳng quí trọng hơn quần áo sao?” (câu 25). Nói cách khác, điều quan trọng hơn thức ăn là sự sống và quan trọng hơn đồ mặc là thân thể, nếu Chúa không ban cho chúng ta thân thể và sự sống thì đồ ăn và đồ mặc đều không cần thiết. Thế nên khi Ngài đã ban cho chúng ta sự sống và thân thể này thì chắc chắn Chúa cũng sẽ ban cho phương tiện để nuôi sự sống và bảo vệ thân thể chúng ta.

Bên cạnh đó, Đức Chúa Jêsus đã dẫn chứng về việc Ngài chăm sóc các loài thọ tạo như thế nào, như loài chim ở trên trời và loài hoa ở ngoài đồng Ngài đã chăm sóc những tạo vật bé nhỏ và có sự sống ngắn ngủi kia thể nào thì chắc chắn Ngài sẽ chăm sóc chúng ta, là những kẻ được dựng nên theo ảnh tượng của chính Ngài. Chúa đã đưa một ví dụ rõ hơn, Sa-lô-môn được kể là vị vua khôn ngoan và giàu có bậc nhất trong các thời đại, mà cái áo của ông mặc thậm chí không thể sánh với những bông hoa mọc ở ngoài đồng kia. Chúng ta biết Chúa đã tạo dựng chúng ta có giá trị nhất trong mọi loài thọ tạo của Ngài nên sự lo lắng về những nhu cầu của cuộc sống này là vô ích, mọi nan đề và nhu cần trong đời sống của chúng ta chẳng là gì hết, chỉ như một giọt nước sánh với cả đại dương. Nên Chúa bảo: “Có ai trong vòng các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình được dài thêm một khắc không?” (câu 27). Đức Chúa Trời đã đặt một giới hạn cho đời sống của chúng ta và Ngài đã đếm số ngày sống trên đất của chúng ta. Vì vậy, lo lắng về việc chúng ta sống bao lâu là vô ích vì lo như thế cũng chẳng thay đổi được sự sống đó.

Khi nhận thức được giá trị của sự sống của mình ở trong Chúa mà chúng ta vẫn cứ lo lắng thì đáng bị Chúa quở trách: “Hỡi kẻ ít đức tin, loài cỏ ngoài đồng, là giống nay còn sống, mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho nó mặc đẹp thể ấy thay, huống chi là các ngươi!” (câu 30). Bởi thế con cái Chúa mà lo lắng là có tội vì thiếu đức tin nơi Lời Chúa. Có thể nói, đây là một tội mà nhiều con cái Chúa đang vấp phải.

Vậy thì, thay vì lo lắng Đức Chúa Jêsus đã chuẩn bị cho chúng ta một giải pháp để thắng hơn nó, đó là chúng ta “trước hết tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài” (câu 33), có nghĩa là tìm cầu sự tể trị của Đức Chúa Trời trong đời sống và tìm cầu sự công chính của Ngài. Điều này không có nghĩa là chúng ta không cần cơm ăn, áo mặc mà ở đây muốn nói đến ưu tiên trước hết của chúng ta không phải là cần thoả mãn các nhu ấy, điều cần phải ưu tiên là phải sống theo mục đích mà Đức Chúa Trời muốn chúng ta sống. Khi ưu tiên tìm cầu “nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài” thì chúng ta sẽ biết ý muốn và chương trình của Chúa trên đời sống thì Ngài sẽ thành tín đáp lại như đã hứa “thêm các ngươi mọi điều ấy nữa” tức là những điều mà chúng ta đang lo toan về nhu cầu hằng ngày của mình.

Xin mời bạn cùng tôi dành ít phút xem lại hiện tại chúng ta đang có điều gì lo lắng nhất. Trong số những nan đề đó có thể là về gia đình, công ăn việc làm, kế hoạch tương lai, nợ nần… Chúng ta cần thành thật trao dâng mọi nan đề của chúng ta cho Chúa và từ hôm nay Chúa dạy chúng ta điều trước tiên là phải tìm kiếm Chúa và ý muốn của Ngài. Khi đó Chúa sẽ cho chúng ta sức lực để sống trọn vẹn cho một ngày và mọi việc rắc rối của ngày mai hãy để Chúa giải quyết. 

Cầu nguyện

Lạy Cha ái từ của con! Xin tha thứ cho sự ít đức tin của con bởi những sự lo lắng về đời này. Xin cho con thay đổi tầm nhìn và cách sống của mình thay vì chú tâm vào những việc “ăn gì, uống gì, mặc gì” thì cho con biết chọn lựa ưu tiên quan trọng nhất trong đời sống con là tìm kiếm Chúa, vâng phục Ngài và vui thỏa trong sự ban cho của Chúa vì chúng con biết rằng Ngài yêu chúng con và ban cho chúng con mọi điều tốt nhất, hơn cả điều chúng con cầu xin và suy tưởng nữa. Con cảm tạ Chúa và cầu nguyện nhân danh Đức Chúa Jêsus. Amen.

Cảm ơn bạn đã đọc bài tĩnh nguyện này. Nếu có thắc mắc về Lời Chúa, tìm hiểu thêm về niềm tin hoặc đóng góp ý kiến cho chương trình vui lòng để lại lời nhắn bên dưới hoặc liên hệ với Ban Biên Tập, chúng tôi sẽ hồi đáp sớm nhất.
Xin vui lòng trích dẫn nguồn khi phát hành lại bài viết.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Thi Thiên | Bụi Đất & Số Phận

Ma-thi-ơ | Đức Tin Dời Núi

Thi Thiên | Những Đầy Tớ Bí Mật Của Chúa