Ma-thi-ơ | Xét Mình - Giúp Người
Khi ai dùng ngón tay trỏ của mình để chỉ thẳng mặt người khác mà lên án hay chỉ trích, thì cùng lúc có ba ngón tay của cùng bàn tay ấy đang hướng về mình, có nghĩa là sự chỉ trích đó đang chỉ về mình với mức độ gấp ba lần. Bởi vì những sai lầm của người khác mà chúng ta thấy đó, rất có thể cũng là những sai lầm mà chúng ta đã từng có nhưng chưa nhận ra, thậm chí có khi còn nghiêm trọng hơn người mà chúng ta chỉ trích. Cho nên hành động chỉ trích, lên án người khác một cách tiêu cực mà Kinh Thánh gọi là “đoán xét” thì chúng ta cần phải xem xét một cách cẩn thận dưới ánh sáng chân lý của Lời Chúa dựa trên Ma-thi-ơ 7:1-5.
1 Các ngươi đừng đoán xét ai, để mình khỏi bị đoán xét.
2 Vì các ngươi đoán xét người ta thể nào, thì họ cũng đoán xét lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ cũng lường lại cho mực ấy.
3 Sao ngươi dòm thấy cái rác trong mắt anh em ngươi, mà chẳng thấy cây đà trong mắt mình?
4 Sao ngươi dám nói với anh em rằng: Để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh, mà chính ngươi có cây đà trong mắt mình?
5 Hỡi kẻ giả hình! Trước hết phải lấy cây đà khỏi mắt mình đi, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em mình được.
1. Đừng đoán xét ai để mình khỏi bị đoán xét
“Đoán xét” là thuật ngữ được dùng trong tòa án khi vị thẩm phán, xem xét mọi bằng chứng và cho đối chất với những nhân chứng trước toà, rồi sau đó đưa ra phán quyết để định tội bị cáo. Thật ra chỉ có Đức Chúa Trời mới đủ tư cách của một vị thẩm phán tối cao, để phán xét con người cách công minh chính đại. Còn tất cả con người chúng ta thường mắc nhiều sai lầm, thường có cái nhìn phiến diện, chủ quan nên nếu vội vàng đưa ra những điều xét đoán thì khó có thể tránh khỏi sai lầm.
Nếu ai tự cho mình quyền để đoán xét người khác thì người khác cũng tự cho họ quyền để đoán xét ngược lại. Vì dù có cố gắng sống công bình, chính trực, thanh sạch, ngay thẳng đến đâu thì ai cũng có những yếu điểm, khuyết điểm, cũng mắc sai lầm ít hay nhiều trong lời nói, hành động của mình.
Cho dù trong xã hội có người được địa vị cao hơn người khác và có thẩm quyền phân xử người khác thì cũng có lúc người đó sẽ chịu sự phán xét giống y như vậy, như câu nói “cá ăn kiến và kiến ăn cá”. Quan trọng hơn là trong kỳ sau rốt thì tất cả con người đều phải ứng hầu trước tòa án trắng và lớn của Đức Chúa Trời để chịu mọi phán xét công bình trước khi được bước vào Thiên Đàng vinh hiển hay phải chịu bỏ vào hoả ngục trầm luân.
Ít nhất có ba lý do chính đáng để chúng ta không nên đoán xét người khác mà phải nhường điều đó cho Chúa. Thứ nhất, chúng ta là con người hữu hạn nên không bao giờ có thể biết rõ hết toàn thể sự việc. Thứ hai, chúng ta dễ bị những ảnh hưởng tiêu cực, có những thành kiến xấu, định kiến sai nên khó có thể đưa ra những phán đoán khách quan. Thứ ba, con người ai cũng mắc sai lầm và sa ngã nên không ai còn đủ tư cách để đoán xét người khác. Giống như Đức Chúa Jêsus từng hỏi các thầy thông giáo, người Pha-ri-si và đám đông khi đang lên án và đòi ném đá người đàn bà tà dâm bị bắt quả tang rằng ai không có tội thì hãy hành động ném đá người đàn bà này đi, khi nghe vậy thì hết thảy từ già đến trẻ, từ người quyền thế đến người bình dân đã rút lui, vì Chúa đã cho họ thấy chính họ mới là người có tội, thậm chí còn nặng hơn cả người đàn bà này.
Cho nên, chúng ta đừng tự mình đoán xét ai cách bất công, để đừng bị đoán xét nặng hơn. Tuy nhiên vì muốn cộng đồng, xã hội xung quanh chúng ta sớm được cải thiện, thay đổi trong tinh thần gây dựng tích cực, thì chúng ta cũng có quyền đánh giá, phê bình về những sự sai lầm. Sự đánh giá, phê bình với mục tiêu gây dựng sẽ giúp bản thân và người được đánh giá có thể chấp nhận và quyết tâm thay đổi để tốt hơn. Sự đánh giá đúng đắn và phê bình chân thành là điều cần thiết. Làm điều này trước tiên là tránh sự bao che tội lỗi của nhau, ảnh hưởng cho cả cộng đồng, xã hội khiến cuộc sống ngày càng xấu hơn, tệ hại hơn, tội ác có dịp lan tràn hơn. Phê bình trong gây dựng nhằm giúp chúng ta hiểu nhau hơn, cảm thông và giúp đỡ nhau để cùng tiến bộ hơn.
2. Hãy lấy cây đà khỏi mắt mình rồi sẽ lấy cái rác trong mắt người khác
Đức Chúa Jêsus đã đưa ra một bức tranh linh động về một người đang có cây đà trong mắt mình nhưng lại khăng khăng một mực đòi phải lấy cái rác ra khỏi mắt người khác. Hình ảnh “con mắt” chỉ về ngọn đèn của thân thể, là cửa sổ của tâm hồn. Mắt là bộ phận rất nhạy cảm trong thân thể và được bảo hộ rất chu đáo. Khi một cái rác nhỏ li ti hay hạt bụi tình cờ rơi vào sẽ gây khó chịu và chắc ai cùng tìm cách lấy ra càng sớm càng tốt, không ai can đảm để cái đà là vật lớn đâm vào mà không sớm lấy ra. Nhưng trong đời sống thuộc linh, đôi khi chúng ta mắc phải những lỗi lầm lớn, nghiêm trọng và to bằng cái đà đến nổi ai bên ngoài cũng thấy được, thế mà chúng ta lại chẳng tỏ vẻ hổ thẹn về những hành vi ấy, và cũng chẳng thèm nghe lời khuyên của người hướng dẫn thuộc linh một lần chịu đau để lấy ra, để nhổ tận cái gốc rễ tội lỗi đó đi. Chúng ta cứ để mặc cho những tội lỗi, những nan đề thuộc linh rất lớn đó hành hạ mình, làm cho mình bao phen mất ăn mất ngủ và chịu sự đe dọa. Thay vì chúng ta hạ mình xuống để ăn năn và nhờ Chúa dùng quyền năng Thánh Linh, dùng huyết chuộc tội để tha thứ và cất bỏ thì chúng ta cứ bỏ mặc. Trong khi đó, chúng ta lại phàn nàn và không chấp nhận sai lầm nhỏ, những sơ suất nhỏ của anh em mình, và quyết tâm tìm cách đòi lấy những cái đó ra thì chúng ta mới chịu. Thái độ như vậy trước mặt Chúa không chỉ là cố chấp mà là giả hình và người chất chứa những điều như thế, suy nghĩ và hành động như thế chưa phải là con cái thật của Chúa, chưa phải là môn đồ thật của Ngài. Cho nên chúng ta trước hết phải tự xét lấy mình, rồi sau đó hãy giúp đỡ anh em mình trong hoàn cảnh mình từng gặp phải.
Tóm lại, việc đoán xét người khác thường là vì muốn tự tôn mình lên trên mọi người và muốn tự cho mình ở vị thế của vị thẩm phán. Trong khi đó chúng ta biết rõ là chỉ có Chúa mới là Đấng phán xét công bình, còn con người chúng ta dù muốn dù không thì còn mang nhiều lầm lỗi, sai phạm nên thường có cái nhìn phiến diện và chủ quan không thể đoán xét đúng đắn được. Cho nên, tốt nhất chúng ta là con cái Chúa hãy giao việc phán xét cho chính Chúa. Còn chúng ta hãy tự xét lấy mình trước hết, và nhờ Chúa giúp mở mắt thuộc linh để thấy những tội lỗi to như cây đà hay nhỏ li ti như cái rác đang ở đâu trong thân thể, tâm hồn, linh hồn mình. Khi đã thấy rồi thì nhanh chóng xưng nó ra và nhờ Thánh Linh mà cất bỏ nó. Khi đã xét mình rồi thì sau đó sẽ hiểu biết và giúp những người khác trong hoàn cảnh tương tự. Có như thế thì chúng ta mới thật là con cái Chúa, môn đồ của Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa! Xin Chúa tha thứ cho chúng con vì theo thói quen chúng con thường hay chỉ trích người khác và phê phán những lỗi lầm của họ trong khi chúng con vẫn còn vướng những lỗi lầm tương tự như thế. Lạy Chúa! Xin mở mắt tâm linh chúng con để thấy được những tội lỗi, sai lầm nhỏ li ti như cái rác, to lớn như cái đà trong tâm hồn, tâm linh mình. Nguyện xin Chúa là danh y đại tài xin giúp chúng con giải phẫu những tội lỗi lớn và gắp ra những tội lỗi nhỏ để chúng con được thấy được sự thanh sạch, tốt lành và sống theo gương của Đức Chúa Jêsus. Cảm tạ Chúa và cầu nguyện nhân danh Cứu Chúa Jêsus. Amen.
Cảm ơn bạn đã đọc bài tĩnh nguyện này. Nếu có thắc mắc về Lời Chúa, tìm hiểu thêm về niềm tin hoặc đóng góp ý kiến cho chương trình vui lòng để lại lời nhắn bên dưới hoặc liên hệ với Ban Biên Tập, chúng tôi sẽ hồi đáp sớm nhất.
Xin vui lòng trích dẫn nguồn khi phát hành lại bài viết.
Nhận xét
Đăng nhận xét