Công Vụ Các Sứ Đồ | Lời Đáp Của Ê-tiên (3)
Lịch Học Các Sách Theo Các Ngày Trong Tuần
Thứ Hai | Thứ Ba | Thứ Tư | Thứ Năm | Thứ Sáu | Thứ Bảy |
Xuất Ê-díp-tô Ký | Châm Ngôn | Giê-rê-mi | Hê-bơ-rơ | I Phi-e-rơ |
Thưa quý anh chị em! Lời tường trình thật dài của Ê-tiên trước Tòa Công Luận để bênh vực mình trước lời tố cáo cho rằng ông đã nói phạm đến nơi thánh và đến luật pháp được tiếp tục ký thuật trong Công Vụ Các Sứ Đồ 7:30-46 như sau:
30 Cách bốn mươi năm, một thiên sứ hiện ra cùng người, tại đồng vắng núi Si-na-i, trong ngọn lửa nơi bụi gai đang cháy.
31 Môi-se thấy vậy, lấy làm lạ về sự hiện ra đó, đang áp lại để xem cho gần hơn, thì nghe tiếng Chúa phán rằng:
32 Ta là Đức Chúa Trời của tổ phụ ngươi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác và của Gia-cốp. Môi-se run sợ, chẳng dám nhìn xem.
33 Chúa bèn phán rằng: Hãy cổi giày ở chân ngươi ra; vì chỗ mà ngươi đứng đó là một nơi đất thánh.
34 Ta đã đoái xem và thấy cảnh khó khăn của dân ta trong xứ Ê-díp-tô, ta đã nghe tiếng than thở của chúng nó, và xuống đặng giải cứu. Bây giờ hãy đến, đặng ta sai ngươi qua xứ Ê-díp-tô.
35 Môi-se nầy là người họ đã bỏ ra, và rằng: Ai đã lập ngươi lên làm quan cai trị và quan đoán xét chúng ta? Ấy là người mà Đức Chúa Trời đã sai làm quan cai trị và đấng giải cứu cậy tay một thiên sứ đã hiện ra với người trong bụi gai.
36 Ấy là người đã đem họ ra khỏi, làm những dấu kỳ phép lạ trong xứ Ê-díp-tô, trên Biển-đỏ, và nơi đồng vắng trong bốn mươi năm.
37 Ấy là Môi-se nầy đã nói cùng con cái Y-sơ-ra-ên rằng: Đức Chúa Trời sẽ dấy lên trong hàng anh em các ngươi một đấng tiên tri giống như ta.
38 Ấy là người, trong dân hội tại nơi đồng vắng, đã ở với thiên sứ, là đấng phán cùng người trên núi Si-na-i, và với tổ phụ chúng ta, người lại nhận lấy những lời sự sống đặng trao lại cho các ngươi.
39 Ấy là người mà tổ phụ chúng ta không chịu vâng lời, đã bỏ người đặng nghiêng lòng về xứ Ê-díp-tô,
40 và nói với A-rôn rằng: Hãy làm các thần đi trước chúng ta; vì về phần Môi-se nầy, là người đã dẫn chúng ta ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chẳng biết có điều chi xảy đến cho người rồi.
41 Trong những ngày đó, họ đúc một tượng bò con, dâng tế lễ cho tượng và vui mừng về việc tay mình làm nên.
42 Đức Chúa Trời bèn lìa bỏ họ, phú họ thờ lạy cơ binh trên trời, như có chép trong sách các đấng tiên tri rằng: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, vậy có phải các ngươi từng dâng con sinh và của lễ cho ta, Trong bốn mươi năm ở nơi đồng vắng,
43 Khi các ngươi khiêng nhà trại của Mo-lóc Và ngôi sao của thần Rom-phan, Tức là những hình tượng mà các ngươi làm ra để thờ lạy chăng? Ta cũng sẽ đày các ngươi qua bên kia Ba-by-lôn.
44 Đền tạm chứng cớ vốn ở giữa tổ phụ chúng ta trong đồng vắng, như Chúa đã truyền lịnh cho Môi-se phải là y theo kiểu mẫu người đã thấy.
45 Tổ phụ chúng ta đã nhận lấy đền tạm ấy, rồi đồng đi với Giô-suê đem vào xứ họ đã chiếm lấy của các dân mà Đức Chúa Trời đã đuổi khỏi trước mặt họ; đền tạm cứ ở đó cho đến đời vua Đa-vít,
46 là người được ơn trước mặt Đức Chúa Trời, và xin ban một chỗ ở cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
Lời của Ê-tiên nhắc lại cho những người lãnh đạo trong Tòa Công Luận nhớ lại chương trình cứu vớt kỳ diệu mà Chúa đã ban cho họ. 40 năm Môi-se trốn trong đồng vắng nhưng Đức Chúa Trời không quên ông. Ngài đã hiện ra và kêu gọi ông bằng một ngọn lửa cháy không hề tàn nơi một bụi gai. Đằng sau ngọn lửa không tàn ấy là Đức Chúa Trời toàn năng, siêu việt được mặc khải cho Môi-se, người sẽ lãnh đạo dân sự ra khỏi vòng nô lệ. Người được Chúa kêu gọi hầu việc Ngài phải biết Ngài là Đấng siêu việt, Đấng cầm quyền trên vũ trụ này, để vững lòng tin cậy nơi sự dẫn dắt của Ngài.
Và thật vậy, Chúa đã làm nhiều phép lạ để họ có thể ra khỏi Ai Cập và tiến về Đất Hứa. Nhưng trong lịch sử đầy vinh diệu bởi quyền năng của Chúa lại có những trang thật bội nghịch của tuyển dân. Ngay từ những ngày đầu đó, mới sau khi được thấy mọi điều kỳ diệu Chúa đã làm, họ đã vội xoay lưng với Ngài và dựng tượng con bò vàng, vốn là thứ thần mà họ biết được ở Ai Cập để thờ lạy! Trong tình yêu thương rất lớn và sự tha thứ dồi dào Chúa đã tiếp tục mặc khải cho họ về đền tạm và về sự thờ phượng để họ biết phải thờ phượng Ngài như thế nào. Đền tạm hay nơi thờ phượng Đức Chúa Trời của dân sự trong hoang mạc chính là sự hiện diện Ngài ở giữa họ. Họ đã mang đền tạm đi theo họ cho đến khi họ vào đến Đất Hứa. Đức Chúa Trời muốn ở với con dân Ngài! Đây là một mặc khải thật tuyệt vời cho chúng ta. Sau này Đức Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời hay chính là hiện thân của Ngài đã đến ở giữa vòng nhân loại.
Cảm tạ Chúa, bởi Ngài không bao giờ rời xa con dân của Ngài. Bạn có đang thờ phượng Chúa bằng Thần Linh và Chân Lý không? Chính lúc đó, Đức Chúa Trời đang ở giữa bạn.
Cầu nguyện
Lạy Chúa ái từ, cảm ơn Chúa về những lời trần tình của Ê-tiên. Lời ấy cho chúng con biết tình yêu thương vô hạn của Chúa và chương trình cứu rỗi Ngài dành cho, chẳng những dành cho tuyển dân của Chúa mà còn cho cả nhân loại. Cảm tạ Chúa đã ban cho đền tạm để qua đó chúng con biết Ngài muốn ngự giữa chúng con. Xin Chúa cho chúng con biết rõ phước hạnh của thời kỳ ân điển hiện nay và thờ phượng Chúa hết lòng. Con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
Cảm ơn bạn đã nghe và đọc bài tĩnh nguyện này. Nếu có thắc mắc về Lời Chúa, tìm hiểu thêm về niềm tin hoặc đóng góp ý kiến cho chương trình vui lòng để lại lời nhắn bên dưới hoặc liên hệ với Ban Biên Tập, chúng tôi sẽ hồi đáp sớm nhất.
Xin vui lòng trích dẫn nguồn khi phát hành lại bài viết.
Nhận xét
Đăng nhận xét